Chắc rằng chồng tôi nghĩ mẹ con tôi được sống trong căn nhà tiền tỷ thì sẽ cảm thấy sung sướng hạnh phúc chăng? Chắc anh nghĩ như vậy là bù đắp cho những hi sinh của tôi dành cho anh, tôi chỉ biết cười chua chát với những gì đang diễn ra.
Tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày vợ chồng mình lại ly hôn như vậy. Từ ngày về làm vợ anh tôi luôn cố gắng làm một người vợ đảm đang, yêu thương chiều chuộng chồng hết mực. Vợ chồng tôi cưới nhau với hai bàn tay trắng, thấy vợ con chịu cực tôi biết lòng chồng rất buồn và không được thoải mái.
Ngày đó anh hay ôm tôi rồi nói: “Sau này anh sẽ kiếm thật nhiều tiền rồi mua cho em một căn nhà thật to”. Nghe chồng nói vậy tôi mỉm cười: “Chắc nếu được như vậy thì mỗi hôm em ngủ 1 phòng, nghĩ đến em đã thấy vui rồi”. Mỗi lần nghĩ lại câu nói bông đùa của mình lòng tôi lại nhói đau.
Chồng tôi may mắn xin được việc phù hợp, anh bảo sếp rất quan tâm và tạo điều kiện cho anh. Nghe chồng nói thế tôi cũng vui lây, ngày ngày mỗi lần nấu cơm xong mẹ con tôi đều chờ anh về ăn cùng. Rồi mọi thứ thay đổi theo guồng quay của cuộc sống, chồng tôi về muộn hơn. Anh cũng không dành nhiều thời gian cho mẹ con tôi như trước. Tôi buồn nhiều nhưng đành im lặng vì anh bảo anh bận công việc.
Thời gian cứ thế trôi qua, con tôi cũng đã lớn khôn. Lúc này tình cảm vợ chồng tôi không còn được như trước. Tôi phát hiện ra chồng mình có người khác bên ngoài. Những cuộc cãi vã cứ ngày một nhiều đi, tôi như kiệt sức. Trái tim tôi tổn thương vô cùng, ngay cả lúc mơ ngủ nước mắt tôi cũng ứa ra.
Ngày đen tối cũng đến chồng tôi chìa tờ đơn ly hôn rồi bảo tôi ký vào. Tôi hết nhìn tờ đơn lại nhìn chồng, anh quay lưng đi như thể muốn trốn tránh ánh mắt của tôi. Chồng tôi nói chúng tôi đã hết duyên nên hãy dừng lại ở đây thôi. Tôi chưa 1 lần nghĩ anh lại thay đổi đáng sợ đến như vậy.
Hai tháng, mọi sự níu kéo đều thất bại, chồng tôi bước đi để lại tất cả gia tài cho mẹ con tôi. Anh đi theo người tình của mình, thời gian sau tôi nhận được 1 phong thư trong đó có chiếc chìa khóa của 1 căn nhà. Mẹ con tôi đến đó thì được biết căn nhà này đứng tên con tôi.
Lúc này tôi ngầm hiểu ra, bao lâu nay anh cặp kè với bà đại gia kia cũng như phấn đấu hết mình trong công việc để có được căn nhà tiền tỷ này. Nhưng thú thực tôi đâu cần nó, thứ mẹ con tôi cần là 1 gia đình hạnh phúc, chứ không phải là căn nhà đó. Tôi khóa cửa lại dắt con về nhà mình rồi vùi đầu vào chăn để khóc. Tôi nhớ chồng, tôi nhớ cuộc sống tuy nghèo nhưng êm đềm hạnh phúc. Khóc cạn nước mắt nhưng giờ đây chẳng còn người ôm tôi vào lòng vỗ về an ủi nữa… Tôi phải mạnh mẽ để nuôi con thôi.
An Nhiên
Out Of Topic Show Konversi KodeHide Konversi Kode Show EmoticonHide Emoticon