Tôi đổi đời khi theo vợ về nhà ngoại ở

Mẹ tôi là một bà mẹ chồng khó tính, đến cả tôi cũng công nhận điều đó. Chỉ bởi vì ngày xưa, lúc lấy bố tôi về, bà được cưng chiều trong nhà nên chưa bao giờ phải chịu cảnh con dâu - mẹ chồng như người ta. Nhưng cũng vì thế mà bà tỏ ra vô cùng khó chịu khi vợ tôi về làm dâu, đến cả tôi là con trai bà mà cũng phải công nhận điều đó.

Tôi đã nhiều lần bảo với mẹ, hãy xem vợ con như con gái mình, giống như em gái tôi đi lấy chồng làm dâu nhà người ta thôi, đừng bắt bẻ và đừng khắt khe làm gì. Vợ tôi tuy nhịn mẹ nhưng lắm lúc nóng lên thì vẫn bật lại tanh tách, tôi biết rõ điều đó nhưng không làm được gì hơn, chỉ vì chưa đủ khả năng đưa vợ ra ở riêng một nhà khác.

Bố tôi mất sớm, một mình tôi gồng gánh nuôi mẹ và các em, dần dần em tôi ai cũng ổn định và lập gia đình, tôi mới thấy đỡ hơn một chút lại đau đầu vì chuyện này xảy ra. Mẹ xót con, vợ được chiều từ bé, thành ra không ai nhịn ai, nhà như cái chợ. Cứ mỗi khi đi làm về, tôi và cô em gái út đều phải nghe tiếng nhiếc móc của mẹ, vợ thì không dám cãi nên trút giận hết lên đầu tôi, rất mệt mỏi.

Đỉnh điểm là, có một lần nọ, hôm ấy là chủ nhật, mẹ tôi dậy sớm ra chợ mua một con gà về nấu ăn, cải thiện bữa cơm cuối tuần. Vợ chồng tôi thì không biết điều đó, ngủ dậy không thấy mẹ đâu bèn kéo nhau về nhà ngoại. Nhà ngoại tôi cách đấy 3km, vì là con một nên vợ tôi hay về nhà thăm bố mẹ, sợ cảnh neo người bố mẹ buồn. Đến trưa, tôi gọi điện cho em bảo hai người ăn cơm trước, vợ chồng tôi ăn bên này. Nào ngờ đâu, mẹ tôi nổi giận, chiều hôm ấy về trút hết lên đầu vợ tôi.

Tôi thương vợ, cũng không biết xử lý như thế nào, cũng chỉ vì mẹ tôi thương con, thành ra nhà như đưa đám. Tối hôm sau, đích thân bố vợ tôi gọi điện thoại, ngỏ ý bảo tôi hay là về nhà bên ấy ở. Bên ấy vừa rộng vừa thoáng, lại đỡ xích mích ra, chứ bố vợ xót con cả đêm không ngủ được. Tôi thấy có lý, cũng muốn chuyển ra lâu rồi, bèn nhân tiện đây xin phép mẹ, ông bà thông gia sang xin phép nữa, để vợ chồng tôi chuyển về bên kia sống.

Mẹ tôi lúc đầu không đồng ý, nghĩ chuyện chẳng có gì, vợ tôi cứ làm quá lên. Sau đó, do tôi thuyết phục quyết liệt, mẹ mới ậm ừ bảo muốn làm gì thì làm. Hôm chuyển đi, có mỗi em gái tôi giúp, mẹ giận, đóng cửa phòng sang nhà em gái tôi đã đi lấy chồng gần đấy chơi, coi như không can thiệp.

Từ ngày ấy, tôi như được đổi đời. Vợ chồng đỡ cãi vã hơn, mẹ tôi giận mấy hôm rồi cũng phải xí xóa. Ở nhà ngoại thì vô cùng tâm lý, không có kiểu khinh miệt ở rể đâu, lại vừa lúc vợ tôi biết tin có thai nên mẹ vợ dễ bề chăm sóc. Vợ còn trêu tôi, nếu cứ ở bên kia, chắc con chúng tôi sau này nóng tính và hay cáu gắt vì vợ luôn trong tình trạng ấy. Tôi thì cười xòa, tôi sao cũng được, chỉ cần những người tôi yêu thương vui vẻ và chung sống hòa thuận với nhau là tôi vui rồi.

Thúy Hằng

Previous
Next Post »
Thanks for your comment